Nằm trong loạt bài giới thiệu sách chủ đề “Đồng hành cùng môn học” nhằm hỗ trợ công tác giảng dạy các môn học trong nhà trường, tháng 11, thư viện mời bạn cùng đọc cuốn sách "Bột mì vĩnh cửu” giúp bạn củng cố và mở rộng khả năng đọc hiểu thể loại truyện khoa học viễn tưởng ở môn Ngữ văn lớp 7.
Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, niêu cơm bé xíu của Thạch Sanh cứ ăn hết lại đầy phản ánh khát vọng ấm no của con người. Đó có lẽ là bài toán sinh tồn muôn thủa của loài người: đủ lương thực, thực phẩm để nuôi sống số dân ngày càng tăng trên Trái Đất. Ở nước Nga, thế kỉ XX, nhà văn khoa học giả tưởng hàng đầu, A-lếch-xan-đrơ Bê-la-ép cũng đã lựa chọn đề tài này và cho ra đời một trong những tác phẩm hấp dẫn nhất của ông: “Bột mì vĩnh cửu”.
Thông tin chung
Tác giả: A-lếch-xan-đrơ Bê-la-ép
Nhà xuất bản: Kim Đồng
Năm xuất bản 2005
Kích thước 12x19 cm
Số trang 147
Nội dung chính
Truyện kể về nhà khoa học Brôi-e phát minh ra loại bột thần kì với khả năng sản sinh vô hạn để cứu giúp những người nghèo đói. Nhưng đi ngược lại với mong muốn tốt đẹp của ông, những người biết đến thứ bột đó chỉ muốn dùng nó để thoả mãn sự tham lam và lười biếng của mình. Phát minh chưa hoàn thành đã bị buôn bán dẫn đến sự bùng nổ vô tội vạ của bột, đe doạ nhấn chìm nhân loại trong bột mì. Những người trước kia ngợi ca ông thì nay quay sang công kích, buộc tội và tức giận muốn giết chết ông. Còn gì đau xót hơn khi Brôi-e phải xin vào nhà tù để đảm bảo an toàn tính mạng và tiếp tục nghiên cứu cách phá huỷ bột – phát minh lớn của đời ông.
Câu chuyện có dung lượng ngắn, có lẽ chỉ đọc một hai giờ là xong. Nhưng những vấn đề đặt ra thì thật lớn lao. Đó là khát vọng và trách nhiệm của nhà khoa học về phát minh của mình. Chỉ xuất phát từ “cái tâm” tốt thôi chưa đủ, nhà khoa học còn phải thận trọng trước những thế lực xấu xa muốn lợi dụng khoa học cho những lợi ích vị kỉ. Câu chuyện cũng thể hiện cái nhìn sâu sắc về nhân tâm – con người còn có quá nhiều tham lam, độc ác, ích kỉ, khiến cho những ý tưởng tốt đẹp có thể biến thành tai hoạ.
Câu chuyện sẽ khiến ta cảm thấy day dứt, thương xót cho nhà bác học. May sao, đến cuối truyện cũng có những tia sáng le lói của tình người hiện diện nơi nhà tù, giữa hoàn cảnh đường cùng của giáo sư. Một cái kết làm ta còn niềm tin vào lòng tốt và trí tuệ con người. Sự việc kết thúc như thế nào, mời các bạn tìm đọc cuốn sách để cùng phiêu lưu với “Bột mì vĩnh cửu” và suy ngẫm những bài học cho chính mình.