Hà Nội bỗng như khoác lên mình một chiếc áo mới — rực rỡ mà cũng thật dịu dàng. Những con phố nhỏ tôi đi qua mỗi buổi ban mai ngập tràn ánh nắng. Cái nắng đầu hè trong trẻo, tinh khôi, vàng óng như rót mật ong, lấp lánh qua từng tán lá xà cừ già, nhảy nhót trên vỉa hè lát gạch.
Gió tháng Năm mang theo hương thơm của những chùm hoa bằng lăng tím biếc, của sắc đỏ rực cháy nơi những tán phượng già bên hồ Thành Công. Mỗi lần đạp xe qua, tôi cứ ngẩn ngơ trước vẻ đẹp ấy — vẻ đẹp như chỉ Hà Nội những ngày đầu hè mới có. Lòng tôi cứ xôn xao những xúc cảm khó gọi thành tên.
Nguồn: Fb Đặng Châu Khanh
Những ngày này, trên sân trường Thành Công, tiếng ve đã bắt đầu thấp thoáng đâu đó. Âm thanh ấy, lúc trầm lúc bổng, như một bản hòa ca bất tận của tuổi học trò. Mỗi khi bản hoà ca ấy cất lên, tôi lại thấy trong tim mình trào dâng một niềm bâng khuâng khó tả. Vậy là sắp kết thúc một năm học nữa rồi. Chúng tôi, những cô cậu học trò lớp Bảy, vừa háo hức mong chờ kỳ nghỉ hè, vừa lưu luyến những tháng ngày cắp sách đến trường.
Háo hức với bài giảng của cô
Hà Nội đầu tháng Năm còn đẹp bởi những cơn mưa bất chợt. Có hôm, trời trong xanh là thế, vậy mà chỉ một khắc sau, mây đen ùn về, gió nổi lên, và cơn mưa ào xuống. Những cơn mưa đầu hạ vội vàng đến rồi lại vội vàng đi. Mưa làm dịu đi cái nắng gắt, làm những con phố trở nên mờ ảo như phủ một làn sương mỏng. Tôi thích cảm giác được đứng trú mưa dưới mái hiên, được lắng nghe tiếng mưa tí tách trên mái ngói, hít hà mùi đất trời ngai ngái mà trong trẻo đến lạ kỳ.
Nguồn: Fb Đặng Châu Khanh
Hà Nội tháng Năm, trong mắt tôi, là những ký ức nhỏ bé nhưng quý giá — là nụ cười bạn bè, là tiếng trống trường vang vọng, là sắc hoa nở rực trên từng góc phố. Những ngày này, tôi chợt hiểu ra rằng, yêu Hà Nội đâu chỉ yêu những công trình cao tầng hay những con đường đông đúc, mà còn là yêu từng tia nắng, từng tiếng ve, từng cơn mưa mùa hè rất đỗi thân thương.
Chúng mình cùng nhau ôn bài dưới tán cây
Và tôi thầm ước, những ngày đầu tháng Năm Hà Nội sẽ mãi ở trong tim mình — trong sáng, dịu dàng và đầy thương nhớ như thế.
Vũ Thuỳ Lâm – Nhóm truyền thông lớp 7A3
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 137 đánh giá