Tác phẩm “Những chiến binh cầu vồng" (Laskar Pelangi) của nhà văn Andrea Hirata - đọc sách để hiểu rằng “được học tập là một đặc ân”
23/04/2025
“Những chiến binh cầu vồng” là một câu chuyện đầy cảm hứng, giàu tính nhân văn kể về hành trình theo đuổi tri thức và ước mơ của một nhóm học sinh nghèo trên đảo Belitung, Indonesia. Dưới mái trường tồi tàn mang tên Muhammadiyah, mười đứa trẻ - những “chiến binh cầu vồng” - cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, thiếu thốn để được học chữ, được sống trọn vẹn với khát vọng và lòng đam mê.
Tác phẩm là bức tranh sống động về tuổi thơ đầy gian khó nhưng cũng tràn ngập hy vọng, gắn bó bởi tình thầy trò, tình bạn chân thành và tinh thần không khuất phục trước số phận. Thầy giáo Harfan và cô giáo Mus - hai người thầy tận tụy - chính là ngọn đèn soi đường, truyền cảm hứng cho các em học sinh trên hành trình vượt qua nghịch cảnh.
Ngày nay, rất nhiều bạn học sinh được học trong những ngôi trường khang trang, có máy tính, mạng internet, sách vở, thầy cô giỏi, thậm chí được cha mẹ đầu tư tối đa cho việc học. So với lớp học xiêu vẹo vì mái tôn rỉ sét, bàn ghế lung lay và giáo viên chỉ đếm trên đầu ngón tay như ở trường Muhammadiyah, điều kiện học tập hiện tại thật sự là một giấc mơ mà những đứa trẻ như Ikal, Mahar hay Lintang chưa bao giờ dám tưởng tượng.
Thế nhưng, nghịch lý là có không ít học sinh lại tỏ ra thờ ơ, lười biếng, hoặc coi việc học là một gánh nặng. Các bạn có thể dễ dàng bỏ một tiết học, phung phí thời gian vào điện thoại hay trò chơi, trong khi những “chiến binh cầu vồng” từng phải vượt hàng chục cây số, đi bộ qua rừng, qua sông, chỉ để được ngồi học trong lớp vài tiếng mỗi ngày.
Qua hình ảnh cô Mus - người giáo viên vẫn miệt mài đứng lớp dù không có lương, không có chế độ, chỉ có trái tim chan chứa tình yêu thương - ta nhận ra rằng giáo dục không chỉ là việc truyền đạt kiến thức, mà còn là việc khơi dậy trong mỗi học sinh tinh thần cầu tiến và lòng biết ơn. Sự hy sinh của cô không dành để được ghi nhận, mà là để gieo hy vọng rằng trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, ánh sáng của tri thức vẫn có thể thắp lên từ tình người.
Nếu các bạn học sinh có thể hiểu được rằng: được học tập là một đặc ân, và biết trân trọng công sức của cha mẹ, thầy cô, thì có lẽ các bạn sẽ tìm thấy động lực học tập không phải từ sự ép buộc, mà từ chính nội tâm mình - giống như những đứa trẻ ở Belitung đã từng thắp sáng ước mơ bằng niềm tin và ý chí không khuất phục.
Nhóm truyền thông lớp 8A3
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 4 đánh giá